Dương Hồng Linh cũng vội vàng đến giúp, hai chọi một, lại thêm cơ thể của Đường Ngũ Cân không thoải mái, nhanh chóng rơi vào thế yếu, nhưng cô ta vẫn ôm chặt lấy đồ, nhất quyết không buông tay.
“Buông tay!”
“A!”
Liễu Tịnh Lan phát ra âm thanh đau đớn, trên tay có thêm một dấu răng, là do Đường Ngũ Cân cắn, cô ta tức giận dùng sức đẩy ra, Đường Ngũ Cân không đứng vững, m.ô.n.g té xuống ngã ngồi trên đất, đồ vật trong n.g.ự.c cô ta cũng rơi xuống.
Trứng gà nát, lòng trắng và lòng đỏ chảy đầy đất.
Liễu Tịnh Lan đau lòng muốn chết, không thèm nghĩ ngợi tát vài cái vào mặt Đường Ngũ Cân, sau đó còn mắng: “Đầu óc cô có bệnh thì lo trị đi, còn chạy đến nhà tôi cướp đồ, cô xem mình là gì vậy hả, chẳng trách Hà Quốc Khánh không vừa mắt cô, cô chỉ là một người phụ nữ nông thôn vừa xấu lại vừa dốt, dù anh ta có bị mù cũng không thích cô, cô thật sự nghĩ anh ta cưới cô là vì thích cô thật sao? Chẳng qua anh ta muốn tìm một bảo mẫu làm việc miễn phí mà thôi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play