"Cái gì cũng là tôi làm, tôi cưới bà về làm gì, làm nương nương?"
Chu Thiên Minh càng tức điên rồi, ông ta cảm thấy vợ đang gây hấn với địa vị gia đình của ông ta. Ông ta là trụ cột, là chủ một gia đình!
"Ông cưới tôi trở về chính là vì làm bà v.ú già? Chu Thiên Minh ông có biết nhục hay không? Tôi làm trâu làm ngựa hầu hạ ông hai mươi mốt năm, sinh bốn đứa bé cho ông, thay ông hầu hạ cha mẹ ông, lo ma chay tấm táng cho bọn họ, tôi có được một câu cảm ơn nào của ông không?
Theo ý của ông mọi điều tôi làm đều là chuyện đương nhiên, dựa vào cái gì? Tôi cũng là cha mẹ sinh, dựa vào cái gì tôi phải chịu những khổ sở này, chịu sự hằn hộc của nhà họ Chu mấy ông? Tôi ở trong lòng ông ngay cả bà v.ú già cũng không bằng, bà v.ú già mỗi tháng còn lĩnh lương cơ mà, Chu Thiên Minh ông có phát tiền lương cho tôi không?"
Gần đây Triệu Xuân Mai đã học tập và bổ sung năng lượng ở trường học bổ túc buổi tối, tầm mắt và tư tưởng đã rộng hơn rất nhiều. Bà ta cảm nhận sâu sắc mình trước là một kẻ ngu xuẩn từ đầu đến đuôi, thế mà bị Chu Thiên Minh ức h.i.ế.p hai mươi mấy năm cũng không biết phản kháng. Về sau bà ta không thể nhẫn nhịn chút bực tức nào nữa, bà ta muốn làm chủ gia đình, Chu Thiên Minh không chịu phối hợp thì giải tán!
Chu Thiên Minh bị những lời “đại nghịch bất đạo” của bà ta làm tức giận đến mức mặt xanh mét, tay run run chỉ về phía bà ta, mắng: "Có phụ nữ nhà ai không phải sống như vậy? Tiền lương của tôi đều nộp hết, bà xem có phụ nữ nhà ai có phúc như bà không? Triệu Xuân Mai bà là “thân ở trong phúc không biết phúc”, bà đừng có lòng tham không đáy!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play