Trình Tố Nhã nói tiếp: “Chính là con trai của gia đình bố dượng con. Nhưng khi chú Lương của con vào quân đội, mẹ thằng bé đã kết hôn và đưa nó đi cùng, thằng bé lớn lên ở đó, sau đó thi đỗ đại học, thi vào Đại học Bắc Thành, tốt nghiệp thì ở lại Bắc Thành. Sau khi con xuống nông thôn thì thằng bé có đến nhà chúng ta tìm con một lần"
Trình Tố Nhã hy vọng Trình Ninh sẽ mạnh mẽ hơn.
Trước giờ không nuôi dưỡng con nhóc quá kĩ, nên khi còn nhỏ bà không ngại nhắc đến mẹ ruột Tiêu Lan trước mặt con nhóc, chỉ là không cho phép Tiêu Lan mang Trình Ninh đi mà thôi.
Thứ nhất, Trình Ninh là đứa trẻ duy nhất của anh cả bà, cũng là độc đinh của nhà họ Trình, thứ hai, bà cũng cảm thấy tính tình Tiêu Lan không thích hợp nuôi con nên khi Tiêu Lan tái hôn, bà đã giao ước với nhà họ Tiêu. Cho đến khi Trình Ninh mười tám tuổi, hoặc cho đến khi Trình Tố Nhã cảm thấy không phù hợp, thì Tiêu Lan không thể mang Trình Ninh đi. Nhưng bà không ngăn cản nhà họ Tiêu hay Tiêu Lan đến gặp Trình Ninh.
Chỉ là nhà họ Tiêu có lẽ sợ Trình Ninh ảnh hưởng đến Tiêu Lan nên mấy năm nay cũng chưa bao giờ liên lạc với bọn họ. Tiêu Lan cũng không đến gặp Trình Ninh.
Phải đến khi Lương Hằng Châu vào đại học ở Bắc Thành và đến thăm nhà họ Hàn thì mới biết được một số tin tức bên kia. Vì nhiều năm thờ ơ nên Trình Tố Nhã có một số ý kiến đối với nhà họ Tiêu, tuy nhiên bà đã gặp Lương Hằng Châu vài lần, sau đó gặp bố dượng của Trình Ninh, bà có ấn tượng tốt với họ, nghĩ đến tính tình của Tiêu Lan, nên cũng cho qua. Tất cả đều mạnh khỏe là đã rất tốt rồi.
Nghe Trình Tố Nhã giải thích như vậy, cuối cùng Trình Ninh cũng nhớ ra chút gì đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT