Lặng đi một lúc nói: “Vậy khoảng thời gian này em ở lại nhà nghỉ ngơi cho tốt, có chuyện gì hoặc là nhớ anh thì viết thư cho anh.”
Nhưng rốt cuộc thì vẫn không yên tâm, lại nói: “ Em không thích như vậy cũng không sao, vậy sau này anh sẽ kiềm chế hơn, nhưng em cũng đừng do dự, đừng lúc nào cũng nghĩ đến việc rời xa anh, được không?"
Trình Ninh cứ nhìn chằm chằm anh.
Cô nhìn thấy sự lo lắng, kiên nhẫn và thậm chí là có chút cô đơn giữa đôi lông mày của anh.
Ở kiếp sau, sự lo lắng và nhẫn nại không còn hiện rõ trên gương mặt anh mà khi không có ai bên cạnh hoặc trong đêm khuya, nỗi cô đơn giường như đã thấm sâu vào tận xương tủy và đọng lại ở đó.
Trình Ninh duỗi tay xoa nhẹ lông mày anh, thấp giọng nói: “ Em không muốn rời xa anh, cho dù chia xa một khoảng thời gian, cuối cùng vẫn là quay lại bên nhau. Em chỉ là một năm nay có rất nhiều chuyện xảy ra, vì vậy mà cảm thấy nên chậm một chút thì tốt hơn, nhanh quá em có chút sợ."
Giọng nói của cô rất nhẹ nhàng nhưng dường như có một loại sức mạnh tĩnh lặng và chữa lành trái tim người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT