Trình Ninh trừng mắt nhìn Hàn Đông Nguyên.
Phàm là vào lúc này đang ở một nơi ào đó, hoặc thậm chí là đang ở chính quê hương của mình, thì cô đều không thể chịu đựng được nữa rồi.
Nhưng bởi vì đây là nhà của họ Hàn, sao cô lại có thể giận dỗi anh khi đang ở nhà họ Hàn được kia chứ, hơn nữa sau đó còn để anh dỗ dành cô nữa sao?
Ai biết được khi nào và là ai sẽ đột nhiên bước ra từ một góc nào đó phải không?
Cô im lặng cúi đầu, nhưng câu nói "Tất nhiên, từ nhỏ em đã không thông minh cho lắm" của Hàn Đông Nguyên cùng với câu nói "Đó là lý do tại sao em ngốc nghếch như vậy, và lớn lên thành ra thế này" của Hàn Nhất Mai cứ thế mà đang quay cuồng trong đầu của cô, hơn nữa từ khi còn nhỏ cô cũng đã phải chịu đựng sự tức giận này từ phía hai chị em bọn họ rồi ngoài ra nó còn nổi lên cùng một lúc nữa kia chứ, lúc này cô thực sự rất tức giận, cho nên cô liền ngẩng đầu lên mặt cười nhưng trong lòng không vui để nói với anh: “Anh ba, điều đó thật đã làm khó anh rồi!"
Hàn Đông Nguyên đang cúi đầu xuống ăn cơm.
Nhưng khi nghe cô nói vậy, thì anh liền ngẩng đầu lên, và sau đó nhìn cô mỉm cười, rồi nói: “Không khó đâu, anh rất vui"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play