Trong nhà còn có thừa bột nếp, dùng mạch nha thay đường, nên cô có thể làm ra bánh này, bằng không lại phí bột lại phí đường, bình thường cũng không ai ăn.
Bà nội Hàn “Ai da” một tiếng, dùng chiếc đũa gắp một cái ăn thử, nói: “Chính là cái hương vị này, ôi, trước kia ấy, chúng ta ăn món này vào ngày tết, còn có trung thu nữa, đều sẽ làm bánh trôi nhân mè, Đông Chí với Nhất Mai đều thích ăn"
Bà nói xong liền có chút thương cảm, nhưng Bà nội Hàn là một người tính tình lạc quan rộng rãi, rất nhanh liền thu lại sự thương cảm, cười cười nói, “Không nghĩ tới bây giờ, lại là do Ninh Ninh làm cho người lớn chúng ta ăn.”
Nói xong cũng đưa cho Hàn Kỳ Sơn ăn một miếng bánh.
Hàn Kỳ Sơn cùng Hàn Đông Nguyên giống nhau, không thích ăn ngọt lắm, nhưng vẫn dùng chiếc đũa gắp một miếng bánh nếm thử.
Tiểu Vũ ngồi ở trước bàn ăn đến mức phồng cả hai má, bà nội Hàn nhìn trong miệng cậu rõ ràng đã không còn chỗ nhét thêm nữa, lại vẫn còn duỗi thân ra tay nhỏ ra lấy thêm.
Bà vội ngăn lại cậu bé lại, nói: “Ôi trời, cháu đã ăn mấy cái rồi? Gạo nếp này không dễ tiêu hóa, trẻ con không thể ăn quá nhiều, bằng không buổi tối sẽ đầy bụng, khó chịu ngủ không được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play