“99 món?” Thư Mặc thầm kinh ngạc, không khỏi cảm thấy tình huống này vượt xa dự đoán của mình.
99 món, đã là số lượng tối đa mà ba lô có thể chứa cho mỗi loại vật phẩm. Thông thường, chẳng có khách hàng nào lại mua nhiều đến mức này trong một lần —— số lượng này chắc phải ăn đến tận bao giờ mới hết?
Huống chi, để gom đủ từng ấy hàng hóa, người mua phải chi tới gần 5000 điểm. Đây là con số không hề nhỏ, bởi với phần lớn người chơi cấp cao, nó tương đương với tổng thu nhập của hơn một năm trời miệt mài kiếm điểm.
Các cư dân trong thành phố không chỉ phải nộp thuế mà còn phải chi tiêu cho nhiều thứ khác: mua vật phẩm, sửa chữa và nâng cấp vũ khí hay trang bị. Chưa kể, họ còn cần thường xuyên bổ sung thuốc nước, lều trại, đồ dùng sinh hoạt và nhiều vật phẩm tiêu hao khác. Tất cả đều ngốn tiền, khiến cho việc tiêu xài quá mức vào ăn uống trở nên gần như không thể.
Người đàn ông cao lớn trước mắt, trông có vẻ là một tay lái buôn chuyên mua đi bán lại. Thư Mặc nhìn anh ta, ánh mắt không khỏi hiện lên nét nghi hoặc đầy thú vị.
Hợp với suy đoán của Thư Mặc, Cố Tiếu khẽ ghé sát tai cô, thì thầm với vẻ đầy bức xúc: “Chủ quán, em biết tên này. Hắn chính là loại người hay ôm hàng rồi đem về Quang Minh trấn để bán lại cho những người chơi không thể tới được suối nước nóng. Không những vậy, hắn còn hét giá cao gấp ba lần! Một chiếc bánh bao thịt vốn chỉ 15 điểm, hắn mang về liền đội giá lên tới 45 điểm.”
Thư Mặc quảng cáo lữ quán tại bảng thông báo, điều này đã thu hút không ít người chơi đến xem. Người đàn ông này ngay lập tức phát hiện ra cơ hội làm ăn. Khi đó, Cố Tiếu cũng tình cờ có mặt và chứng kiến cảnh hắn la lối om sòm, cố tìm cách chèo kéo khách hàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT