Tưởng Thanh vừa vui mừng khi thấy sự phát triển không ngừng của suối nước nóng, vừa tiếc nuối vì không thể tận hưởng nơi này lâu dài hơn. Nhưng cô đành chấp nhận, dùng số tiền lớn để thỉnh thoảng lưu trú tại đây, vì chẳng nơi nào ở Quang Minh trấn có thể sánh được về cả đồ ăn và điều kiện sinh hoạt.
Tưởng Thanh và Phó Nhất Minh vốn nổi danh ở Quang Minh trấn, nên khi nghe lời họ nói, Lưu Yến không còn chút băn khoăn hay do dự. Chị chỉ cảm thấy bản thân và con gái thật sự may mắn khi được nhận vào làm ở đây, nhất là khi lữ quán lần này chỉ tuyển có bốn người, mà hai trong số đó đã là mẹ con chị.
“Bà chủ đúng là người tốt,” Lưu Yến thầm nghĩ, càng thêm động lực thu dọn nhanh chóng.
Trong lúc đó, ánh mắt của Tưởng Thanh vô tình liếc thấy một vết bẩn lớn trên khăn trải giường cùng với ly trà sữa Hạo Hạo giấu kỹ chỉ còn non nửa. Biểu cảm của cô thay đổi ngay lập tức:
“Hạo! Hạo!”
“Ô oa! Mẹ ơi, con sai rồi!”
Phó Nhất Minh nhanh trí, lập tức lấy từ ba lô ra một ly cà phê trong ly nhựa, cắm sẵn ống hút, đưa qua lấy lòng: “Bà xã, anh còn mua Latte mang về đây. Em thử xem.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play