Dung Tự lại lần nữa có ý thức, vừa mới mở mắt ra, liền cảm giác được từng đợt xóc nảy, không thể không nói, rung chuyển còn khá thoải mái, phối hợp với ánh nắng mặt trời ấm áp của buổi chiều mùa đông, làm cho cô sinh ra cảm giác mơ màng muốn ngủ.
Dung Tự giơ tay xoa nhẹ huyệt thái dương, phía dưới một tên lục y tiểu thái giám ngay lập tức chân chó bước lên trước.
"Nương nương, có phải cỗ kiệu mới này nâng làm ngài không thoải mái hay không? Trở về tiểu nhân liền trừng phạt thật mạnh mấy tên tiểu thái giám nâng kiệu này, nương nương bớt giận......"
Nghe vậy, Dung Tự hơi quay đầu, mắt nhìn tiểu thái giám bên cạnh cười thấy răng không thấy mắt, mấy tên nâng kiệu ở phía dưới làm như không nghe được bốn chữ 'trừng phạt thật mạnh' này, nâng vững vàng như cũ, ngay cả thở dốc cũng không dám quá lớn, dọc theo đường đi chỉ có thể nghe được thanh âm của mọi người đang đi bộ.
"Dừng......" Dung Tự ngẩng đầu nhìn phía trên của bức tường cung điện, ở bên cạnh vươn ra ngoài tường một nhánh đông mai, theo lý thuyết hoàng cung đại viện, hẳn là không cho phép loại thực vật vượt tường, xem ra người ở nơi này sợ là được cho phép đặc quyền.
Dung Tự nở nụ cười.
Lúc này cô xuyên qua xem như sủng phi hậu cung dưới một người, trên vạn người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play