Edit: Bạch Mộc Tuyết Liên
 
Vừa thấy Tiêu Lâm bộ dáng thê thảm, Dung Tự cả người đều không chịu khống chế mà run lên. Bởi vì xuyên thấu qua kính chiếu hậu phát hiện khoảng cách hiện tại của hai người bọn họ vẫn chưa xa căn cứ, những mũi tên kim loại uy hiếp người bởi vì Tiêu Lâm hôn mê, lúc này sớm đã biến mất vô tung vô ảnh, phía sau đám Đông ca đã mất đi sự kiềm chế, sớm đã lái xe đuổi theo lại đây.
Dung Tự cũng bất chấp tình huống Tiêu Lâm lúc này, đưa một tay dùng sức mà nắm lấy tay Tiêu Lâm đang vô lực rũ xuống, trong mắt hung ác, một chút liền đem chân ga trực tiếp dẫm mạnh, theo tiếng động cơ ô tô vù vù, xe việt dã ở trên đường cao tốc không có một bóng người gào thét mà đi.
Miệng mũi Tiêu Lâm như cũ không ngừng đổ máu, bởi vì chảy máu quá nhiều, chỉ cảm thấy một cỗ hàn khí từ vị trí đan điền của hắn chậm rãi hướng lan tràn khắp người. Toàn thân, từ đầu đến chân đều cảm giác đau đến sợ người, sống không bằng chết, chân chính sống không bằng chết.
Nếu không phải toàn thân đều không có sức lực, Tiêu Lâm thật sự rất muốn cho mình một đao, kết thúc thống khổ liên miên vô tận này.
Mà trùng hợp đúng lúc này, hắn bỗng nhiên cảm giác tay mình bị người gắt gao nắm lấy, một cỗ ấm áp nhàn nhạt xuyên thấu qua bàn tay mềm mại kia chậm rãi truyền lại đây. Tiêu Lâm dùng hết toàn lực mà mở ra mí mắt nặng trịch, lại thấy thân ảnh được ánh mặt trời xuyên qua kính chắn gió chiếu đến, lập tức tìm được rồi hình ảnh của Dung Tự. Một giọt nước mắt lại theo gương mặt cô chậm rãi chảy xuống cằm, trong nháy mắt kia lập loè ánh sáng, thế nhưng khiến Tiêu Lâm có ảo giác như đang ở trong mơ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play