“Tôi nhớ rõ em đàn rất êm tai”
Phương Bạch Cảnh chưa từng nghĩ Phó Phong sẽ đến nhanh như vậy.
Trên người y còn mặc bộ quần áo ban ngày kia, cà vạt trên cổ có chút xiên xẹo, Phương Bạch Cảnh liếc mắt một cái liền nhìn ra là của mình buổi sáng tùy tiện thắt ra.
Phó Phong đi tới, đầu tiên là gật đầu ra hiệu với Tiêu Kinh.
Quan hệ giữa y với Tiêu Kinh rất bình thường, nửa năm không gặp, Phó Phong cũng chỉ là ngắn gọn rõ ràng chào hắn một câu:
“Đã lâu không gặp.”
Ngữ khí lãnh đạm, không nghe ra được một chút xíu ý tứ muốn gặp gỡ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT