Giải Khai liếc mắt nhìn Tiểu Diên Nhi và Hải Loa. “Tiểu nha đầu ngu ngốc, biết điều thì đừng nhúng tay vào việc của ta, ngươi không trúng độc quả thật khiến ta rất kinh ngạc, nhưng ngươi rốt cuộc cũng không phải bát diệp, tốt nhất hãy ngoan ngoãn ở yên đó…”
Nói đến đây, hắn bước qua người Nam Cung Vệ và Phong Nhất Chỉ. Khi sắp đi ngang hai người, hắn bỗng nhấc chân đá một phát.
“Ngươi…” Nam Cung Vệ trừng mắt nhìn hắn.
Sau khi đã xác nhận đám người Nam Cung Vệ hoàn toàn mất năng lực phản kháng, trong lòng Giải Khai mới yên tâm. Hắn đi tới trước đại điện, bàn tay vung lên, một chiếc bình nhỏ bay vào lòng bàn tay hắn.
Giải Khai đóng nắp bình, cầm nó lên khẽ vẫy trước mặt mọi người. “Tuý Xuân Phong chỉ còn bấy nhiêu… Tuy rằng rất trân quý nhưng dùng trên người các ngươi cũng xem như đã phát huy được giá trị của nó.”
Hắn cất chiếc bình đi rồi nhìn về phía Chư Thiên Nguyên. “Chư huynh, sự kiên nhẫn của ta có giới hạn, giao bản bút ký ra đây. Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng.”
Ánh mắt Giải Khai trở nên nghiêm túc, giọng nói lạnh lùng, trong mắt hắn lúc này đã xuất hiện sát khí. Toàn bộ bát diệp nơi đây đều đã thành cọng bún thiu, không ai có thể làm gì được hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play