“Bát diệp cầm lái phi liễn… Chỉ sợ mỗi Ma Thiên Các mới có trận thế bậc này.” Hoàng Thời Tiết lắc đầu nói.
“Chỉ vị trí cầm lái thôi mà còn phải tranh đoạt. Minh Thế Nhân còn trẻ như vậy mà đã là cao thủ thất diệp, thành tựu trong tương lai chắc chắn không thể thấp hơn đại tiên sinh.”
“Đúng vậy. Người này mạnh nhất không phải là thiên phú mà là cách đối nhân xử thế, tiến thoái đều rất hợp lý. Đừng nhìn hắn chỉ mới là thất diệp, nếu phải luận bàn, ta thà luận bàn với đại tiên sinh còn hơn phải luận bàn với hắn. Hắn quả là…” Khụ khụ khụ, ‘quá không biết xấu hổ’, lời này khó mà nói ra miệng.
Nhìn theo đến khi Xuyên Vân phi liễn biến mất, Hoàng Thời Tiết đột nhiên nhấc chân đạp cho Giang Ái Kiếm bên cạnh một đạp.
Ui da !
“Sư phụ, khi không người đánh ta làm gì? Hôm nay ta đâu có gây chuyện gì đâu?” Giang Ái Kiếm xoa xoa mông, uỷ khuất nói. “Không hiểu gì hết trơn.”
Lý Cẩm Y che miệng cười trộm. Giang Ái Kiếm lập tức lườm nàng: “Muội cười gì đó?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT