Có lẽ là vì ở trên Kim Đình Sơn quá buồn chán, bình thường cũng không được tuỳ tiện xuống núi nên vừa trông thấy có ma mới, Phan Trọng đã cảm thấy hiếu kỳ.
Minh Thế Nhân tuỳ tiện gật đầu.
Phan Trọng cười ha hả đến bên cạnh Chư Hồng Cộng, khẽ dò xét.
Người này có hơi mập mạp, thân hình cũng không quá cao, trông tướng mạo có vẻ ngu dốt.
Hẳn là người ngây thơ chân thành.
Xem ra chính là loại người dễ bị ức hiếp.
“Tại hạ là Phan Trọng, huynh đệ xưng hô như thế nào?” Phan Trọng làm quen hỏi.
Chư Hồng Cộng lườm hắn một cái, vừa định nổi nóng thì chợt nghe Minh Thế Nhân ho khan một tiếng, đành phải nuốt cơn giận vào.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play