Trong Như Ý phường, Đổng tri phủ ngồi trên ghế nhàn nhã thưởng thức trà, cẩm y nam đi tới đi lui trong cửa hàng, ánh mắt không dời khỏi tranh chữ trên tường.
Vài hộ vệ đứng trước cửa, ánh mắt thỉnh thoảng liếc mắt nhìn người trẻ tuổi trong phòng, ánh mắt chứa đầy vẻ ngoài ý muốn.
Phùng giáo sư cũng không kinh ngạc lắm, tuy nói Lý Dịch này tính tình ngang bướng nhưng thật sự rất tài hoa, điểm này không ai có thể phủ nhận, lần này Nghiêm đại nhân ăn bảng hiệu là cái chắc.
Cẩm y nam tử một bên loay hoay, một bên không nhịn được phát ra tiếng tấm tắc ngạc nhiên. Những bức họa này rất kỳ lạ, hắn đời này chưa từng thấy họa pháp như thế, có điều thứ mang đến cho hắn rung động vẫn là các bài thơ được viết lên trên.
Chữ đẹp, người đề thơ lên đây tuyệt đối có thể xem như đại sư về thư pháp, nếu không phải hắn cực kì quen thuộc với tự thể của số ít vị nổi tiếng về thư pháp Cảnh quốc, có lẽ sẽ cho rằng đối phương chính là một trong những người này.
- Người trẻ tuổi, tranh chữ thật sự do ngươi viết ra?
Cẩm y nam tử vẫn chưa tin, không ngờ vị đại sư vừa rồi hắn muốn bái phỏng là một người trẻ tuổi, nhìn Lý Dịch hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT