Trần đại phu nâng niu tờ giấy như nhặt được chí bảo, trước lúc đi lại thi lễ với Lý Dịch thêm lần nữa, sau khi trở về, cẩn thẩn ghi chép đồ vật kia lại một lần, tự mình giao cho Thái Y Thự Lưu đại nhân.
Về phần bản gốc cũng chính là tờ giấy này thì đặt trong nhà cúng bái thật tốt, mỗi ngày dâng hương thăm viếng, lưu cho con cái đời sau.
Đối với cổ nhân, tiền tài không phải trọng yếu nhất, cho dù ăn không no mặc không ấm, hay ngày mai không có cái để ăn thì danh tiếng và vinh dự vẫn là thứ trọng yếu nhất.
Người đọc sách chen vỡ đều muốn vào triều làm quan, có ai lúc đầu không có khát vọng làm ra một phen sự nghiệp, lưu danh sử sách?
Nhưng có lẽ về sau kiếm được quá nhiều tiền, cầm quyền lớn trong tay để suy nghĩ lệch lạc, vẫn không thể phủ nhận tâm tính ban đầu của bọn họ.
Trần đại phu buông mặt mũi, thỉnh giáo hắn phương pháp khâu lại vết thương, càng bôn ba ngàn dặm từ Khánh An phủ đuổi tới Kinh Đô tự mình giao thứ này cho Thái Y Lệnh Lưu Tế Dân để thầy thuốc thiên hạ học tập, chỉ cần lưu lại một chút dấu vết của hắn trong việc này, nếu có người hậu thế đang tiến hành khâu vết thương, có một phần vạn cơ hội nhớ đến cái tên Trần Mộc Phong, chỉ sợ lão trong quan tài cũng sẽ cười ra tiếng
Chấp niệm sâu như thế, nếu lúc đó Lý Dịch không đưa ra phương pháp này, chắc hắn chỉ đành lấy cái chết ra để tỏ thành ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT