Giọng nói của Hoa Nhụy được đè xuống rất thấp, không muốn bị người nhà họ Diệp trong kia nghe được, sắc mặt Diệp Thành đen đến khó coi, thấy cô ấy khuyên mình như vậy, anh ta càng đau lòng cho cô ấy.
“Em hiểu được tâm lý của họ! Ông Kiều cũng từng nói họ rồi, chúng ta làm như không nghe thấy gì cả, cho họ bậc thang đi xuống, được không? Đều là người một nhà cả, sau này còn phải làm việc chung! Nếu họ lại làm khó em, anh trách họ cũng chưa muộn mà!” Hoa Nhụy đè giọng khuyên, còn suýt khóc cầu xin anh ta.
Diệp Thành cũng không phải người lỗ mãng nóng giận không biết suy nghĩ, anh ta không nói gì, bàn tay to lớn đỡ lấy lưng Hoa Nhụy, ôm cô ấy đi vào cửa.
Mọi người thấy Hoa Nhụy và Diệp Thành tiến vào, vội đứng dậy, cũng làm như không có chuyện gì xảy ra, nhiệt tình chào đón, nhất là cô út, dẫn đầu tiến lên trước cảm kích Hoa Nhụy!
“Cô út, tuyệt đối cô đừng khách sáo với con! Chuyện này cũng không thể nói là giúp đỡ, con cũng giúp ông chủ chúng con kiếm tiền thôi, cô còn giúp chúng con tiết kiệm được không ít chi phí nữa!” Hoa Nhụy sớm đã không còn là cô gái nhỏ rụt rè thiếu tự tin của ngày xưa nữa rồi, cũng coi như một người thông mình, làm việc gì cũng rất khôn khéo.
Cô ấy nói như vậy, cũng là cho cô út chút mặt mũi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play