Nhờ thuốc chữa ảo giác mà Diệp Kiều có cơ hội ở bên cạnh Lục Bắc Kiêu như hình với bóng.
Lúc ngủ, tay cô còn bị anh khóa vào tay anh. Lúc anh làm việc, thì khóa cô ở thành giường.
Mấu chốt là, anh vẫn còn tức giận vì hành động thiếu suy nghĩ của cô ngày đó, cho dù cô có làm nũng như thế nào cũng không có tháo còng tay cho cô. Lo cô bị đau tay hay tay bị còng sắt làm bị thường, anh dùng vải quấn một vòng lên còng sắt.
Kỳ thực, cô cũng hiểu, anh là bị hành động của cô làm cho sợ hãi nên mới ra hạ sách này.
Nếu không, với một người cuồng công việc như anh, sao có thể bỏ nhiều thời gian để ở bên cạnh cô như vậy.
“Anh Kiêu, em thật sự khỏe hơn rồi a, lâu như vậy rồi cũng chưa có xuất hiện ảo giác a. Anh không tin thì chúng ta đi tìm Hoa Nhụy. Ngày đó, mẹ đã nói, chúng ta đều đâu có cần tìm Hoa Nhụy để phiên dịch đâu. Mẹ khẳng định, uống xong thuốc sẽ khỏe lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play