Tuy rằng Tia Chớp Bé trong lồng sắt quả thật hay ốm vặt, trông như có thể ngủm bất cứ lúc nào, nhưng Lục Tiểu Vũ không nghĩ rằng Tia Chớp sẽ kém như vậy, cô bé tin rằng, Tia Chớp sẽ lớn lên và trở nên oai hùng như gốc gác của nó!
“Lục Tiểu Vũ! Em khoác lác hay lắm!”. Hoàng Tử Cường vô cùng khinh thường nói.
Lục Tiể Vũ tức giận đến mức mặt đỏ lên: “Không tin thì anh cứ chờ đó cho bổn tư lệnh! Đồ quỷ sứ đáng ghét!”
Ông nhỏ Cổn – trước nay không nói nhiều với vẻ ác, thích dùng nắm đ.ấ.m nói chuyện hơn – đã xắn tay áo lên trước rồi, Hoàng Tử Cường thấy cậu như muốn đánh người thì vội vã dắt chó chạy mất: “Tia Chớp nhà chúng mày yếu đấy!”. Hoàng Tử Cường còn vừa chạy vừa xoay người lớn tiếng cười nhạo.
Lục Tiểu Vũ nhìn Tia Chớp ốm yếu trong lòng, nhỏ giọng nói: “Tia Chớp của chúng ta không yếu! Tia Chớp vẫn có thể là Tia Chớp lớn oai hùng!”
Lúc này, một tiếng còi ô tô vang lên, một chiếc Hummer tàn khốc dừng ở ven đường, Lục Tiểu Cổn và Lục Tiểu Vũ vội vàng chạy tới trước, Lục Bắc Kiêu bước xuống xe, mỗi tay một đứa, xách hai đứa nhỏ và một con ch.ó lên xe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT