Thấy anh cười đê tiện như vậy, Diệp Kiều đưa tay lên nắm lấy khuôn mặt đẹp trai “giết người không đền mạng kia” hất qua một bên!
Anh chỉ thoáng thấy cái bóng vụt qua là đã né tránh rồi, cười càng thêm rạng rỡ!
Không phải là cười vì trò hề của cô, mà là cười vô cùng cưng chiều, ánh mắt đong đầy tình cảm.
Bà lục thật con mẹ nó đáng yêu!
“Bà Lục, còn không đi ăn cơm? Có lẽ ăn no rồi thì em sẽ có sức đánh anh đấy!”. Anh cười nhìn cô, dịu dàng nói.
Tức no luôn rồi, còn ăn cơm?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play