Nhìn Mặc Thiển bò về phía Mặc Thâm, m.á.u vẫn chảy ròng ròng trên mặt đất, dáng vẻ bi thảm khiến Diệp Kiều hơi xúc động. Cái tên Mặc Thiển này, chắc chắn đã bị tổn thương rất nặng nề, nên mới có thể bị kích thích đến mức phân tách nhân cách đúng không!?
Lúc này, trong sân vang lên tiếng động rất lớn, người của Lục Bắc Kiêu đã tìm tới, bọn họ thấy ở đây có l.ự.u đ.ạ.n nổ nên mới phát hiện ra, bọn họ đứng ở cửa, thấy Lục Bắc Kiêu và Diệp Kiều dường như không bị tổn thương quá nhiều, họ cũng không vào mà gọi điện thoại báo cảnh sát, gọi xe cứu thương!
Mặc Thâm nhìn vẻ mặt của Mặc Thiển mà lòng đau không tả xiết…
Mặc Thiển lúc này chỉ là Mặc Thiển, anh ta quỳ trước mặt Mặc Thâm, ngửa đầu, bàn tay dính đầy m.á.u tươi nắm chặt vạt áo Mặc Thâm.
“Anh cứu em, cho em sống khỏe mạnh, không phải là để em tiếp tục báo thù, hại người vô tội!”. Mặc Thâm bất lực nói, cắn chặt răng.
“Anh! Em không cam lòng!”. Mặc Thiển nhìn anh ta, khổ sở nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT