Quách Mỹ Anh cũng đã biết mấy chuyện bê bối của Thẩm Hi Xuyên, cô ta lạnh lùng hừ trong điện thoại: “Xuyên à, cậu còn thật sự coi mình là ai? Cậu là cái gì? Cậu hả, chẳng qua chỉ là đồ chơi của chúng tôi! Cậu vẫn là cầu hắn tha cho cậu cái mạng quèn này đi, còn muốn sau này được bao dưỡng tiếp là chuyện không thể nào rồi…”
Thẩm Hi Xuyên nghe Quách Mỹ Anh nói vậy, lòng cũng lạnh đi: “Chị Anh! Em cũng là bị người ta ép buộc đó! Trong trại tạm giam, mấy người đó, em nào dám phản kháng họ…em…”
“Cậu giải thích với tôi thì có tác dụng gì chứ?! Giờ cậu chỉ là đồ bị bỏ rơi!” Quách Mỹ Anh vô tình nói, lạnh lùng cúp điện thoại.
Chiếc Rolls Royce chạy về khu núi hướng tây bắc, thần không biết quỷ không hay bất giác đổi xe ở giữa đường, đến mức người của Diệp Kiều cũng mất tích theo, cũng không biết Thẩm Hi Xuyên đã đi đâu.
Đêm lạnh, mùng 19 tháng 8 âm lịch.
Mùi hương kỳ dị Thẩm Hi Xuyên chán ghét kia phiêu dạt trong không khí, hai mắt của cậu ta bị bịt kín, hai tay bị trói lại sau lưng, bị người ta đẩy đi trong đêm tối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT