Trong căn phòng u ám, ánh đèn mờ mịt, Thẩm Hi Xuyên giống như một con ch.ó mắc lỗi quỳ ở đó. Cửa phòng mở ra, một người phụ nữ trung niên đi vào.
“Cái đồ được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều!” Người phụ nữ trung niên lạnh lùng nói, đi tới ngồi xuống sô pha, “Coi tiền của chúng ta là nước cho ngươi đổ đi như vậy sao? Một buổi tối, ngươi tiêu 1.500 vạn. Nếu là ngươi tiêu để mua cái đống đồ vật kia về trưng bày thì cũng coi như không đi, ngươi lại quyên góp cho hoạt động từ thiện của Diệp Kiều, cái này gọi là gì? Tặng áo cưới cho cô ta sao? Tiền là của chúng ta, sao lại dùng để mua thanh danh cho cô ta?!”
Thẩm Hi Xuyên quỳ trên mặt đất, dùng đầu gối lết tới trước mặt Quách Mỹ Anh, giống như chó ôm chân bà ta, “Chị Anh, tôi sai rồi.”
Quách Mỹ Anh đưa tay bẹo má hắn, “Ai dô, cái gương mặt này cũng nát rồi. Từ đầu tới chân ngươi chỗ đó là đáng giá nhất, cũng bị ngươi làm cho hỏng rồi.”
Bà ta tức giận muốn đá văng hắn ra, nhưng Thẩm Hi Xuyên thì ôm chặt lấy, nhẹ nhàng vuốt ve.
Người phụ nữ đang tuổi hồi xuân nào có chịu được như vậy, hơi thở lập tức trở nên nặng nề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT