Giọng nói nũng nịu của bà Lục vừa mềm mại vừa yêu kiều, hơi thở nóng rực còn phun vào tai anh, da thịt trắng nõn còn lộ ra bên ngoài, rịn một lớp mồ hôi, cho dù mặc áo n.g.ự.c thể thao, nhưng với góc nhìn của anh, đủ nhìn thấy cái rãnh ẩn hiện mê người.
Về nhà.
Hai chữ này đối với anh mà nói có ý dụ hoặc tốt nhất, khiến anh mơ tưởng rất xa.
Lục Bắc Kiêu nghiến răng.
“Không sợ về nhà bị anh thu thập?” Khóe miệng anh cong lên một nụ cười, hạ giọng hỏi.
So với trước kia, trước mặt người khác bị anh đánh m.ô.n.g là tốt hơn rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT