Ở trong rừng núi sâu này, đến điện thoại bàn còn không nói được nói chi là máy nhắn tin.
Diệp Kiều chỉ đành để Lục Tiểu Cổn báo cảnh sát, nhưng mà , tình hình thực tế là, đồn cảnh sát đều ở trên đường núi, muôn đến nơi cũng mất hết nữa ngày, mà lúc này trời lại sắp tối rồi!
“A Ma, trong thôn còn có ai có sức lao động không?” Diệp Kiều gấp gáp hỏi.
A Ma lắc đầu, tuy rằng nghe không hiểu, nhưng lại có thể hiểu Diệp Kiều muốn nói gì. Cái thôn này, tổng cộng chỉ có mấy hộ gia đình mà thôi, người còn sức lao động đều bị nghiện, một đám nghiện thì còn có thể giúp đỡ ai? Cô chỉ đành cũng Lục Tiểu Cổn nghĩ cách khác!
Lúc này, Hoa Nhụy toàn thân bị trói, bị nhốt trong một căn lầu hai tầng, căn lầu nhỏ này là nơi tập hợp, chỉ có những thành viên băng đản này mới được vào đây. Ổ chứa này lúc trước là nới Lục Bắc Kiêu đầu tiên đến nằm vùng, sau này Lục Bắc Kiêu trở thành hồng nhân bên người Hà Sơn nên chổ này cũng được thơm lây.
Hai tay hai chân Hoa Nhụy đều bị trói lại, miệng còn bị nhét một miếng vải, làm cô khóc không ra nước mắt, chỉ cảm nhận được nỗi tuyệt vọng đang đến gần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT