“Cô nói cô cái sinh viên nghèo này, sao mà không biết tốt xấu vậy? Cơ hội kiếm tiền tốt như thế, cô không cần còn chống đối tôi nữa.” Đổng Nhàn lại nói.
Hoa Nhụy vẫn trầm mặt như cũ, “Cô yên tâm, cô không có cơ hội thấy tôi cầu xin đâu.”
“Yo! Chết đến nơi còn cứng miệng! Cô xem trước cửa hàng chúng tôi đi, lại xem cửa hàng của các người!” Đổng Nhàn đắc ý nói, nhìn Diệp Kiều sắp đi ra, vội vàng quay lại cửa hàng của mìn. Cô dám bắt nạt Hoa Nhụy vừa nghèo vừa không có bối cảnh, nhưng cô không dám làm vậy với Diệp Kiều, nghe nói cô ta xuất thân trong đại viện quân đội.
“Kiều gia, chị mau mau nghĩ biện pháp đi, tôi xem cô ta khoa trương được mấy phút!” Hoa Nhụy tức giận nói.
Diệp Kiều đứng trước cửa, hai tay vòng quanh n.g.ự.c lạnh lùng nhìn sang bên canh, “Bảo bối à, bọn họ không trụ được mấy ngày đâu. Lợi dụng tâm lý đám đông là không sai, nhưng bọn họ phải có cái thực lực căn bản chứ, đó chính là sản phẩm! Không nhìn thấy những người kia vừa uống một ngụm trà sữa đều đổ đi sao.”
Cô không gấp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT