Lúc Diệp Kiều nhận máy đang ở cùng mẹ chồng và bà ngoại, cô nhấc máy rời đi. Từ lúc bắt đầu có PHS*, cô đã sắm một cái, vật này nhỏ tiện lợi hơn nhiều so với cái máy như cục gạch kia.
*Điện thoại di động của Trung Quốc
"Chẳng lẽ chút chuyện nhỏ còn cần tớ ra mặt! Là trách nhiệm của chúng ta thì chịu trách nhiệm, không phải của chúng ta thì đấu lại!" Diệp Kiều trả lời điện thoại ở lối thoát hiểm, nghe trong tiệm xảy ra chuyện thì dặn dò An Hân.
"Kiều Kiều này, giá trị bản thân cao như vậy còn dẫn bạn học mở quán trà sữa! Cái quán nhỏ đó có thể kiếm được tiền gì chứ, còn lo không đủ!" Bà cụ Kiều nói. Bà sống ở Thanh Thành quanh năm, thỉnh thoảng đến thành phố này một lần, ở lại mười ngày nửa tháng thăm cháu gái.
"Nói đúng là con muốn mời con bé đến công ty con làm trợ lý, con nhóc này còn không chịu! Con còn nói quán trà sữa này là đồ án thiết kế tốt nghiệp của con bé, con bé học marketing mà! Nghe nói làm ăn khá khẩm lắm, kiếm tiền hay không là thứ hai! Nhìn cách tiếp thị của con bé xem, đủ kiểu!" Đỗ Dĩnh vui vẻ nói.
Ở những năm 90, tiệm trà sữa không nhiều, có cũng ít. Chiến dịch tiếp thị như Diệp Kiều thậm chí còn ít hơn, cô có rất nhiều lý thuyết về marketing nhưng thực ra đó là từ trí nhớ và hiểu biết của kiếp trước. Đương nhiên, trong sách vở cũng có, kết hợp với thực tế tốt hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT