Nửa trên người Lý Vận mặc một chiếc áo sơ mi thời thượng, nhưng nửa người dưới lại mặc quần của bệnh viện, trên tay xách túi, đang bị bảo vệ dùng dùi cui điện đủi đi, trông dáng vẻ vô cùng chật vật.
Dù là thê thảm đến như vậy, nhưng cô ta vẫn còn không quên gọi điện cho bà ngoại châm ngòi ly gián, đúng thật là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà!
“Anh bảo vệ này, đuổi cái gì mà đuổi? Cũng không phải là tôi không có tiền ở nổi khách sạn của mấy người!” Lý Vận thật ngạo mạn mà nói.
“Thôi đi! Lễ tân đã thông báo cô căn bản là không đủ tiền để vào ở trong khách sạn của chúng tôi! Bây giờ lại lén la lén lút ở đây, tôi phải báo cảnh sát mới được!” Người bảo vệ lạnh giọng mà quát lớn.
Lý Vận tức đến dậm chân, “Con có canh cửa như anh nói bậy bạ gì vậy? Ai không ở nổi chứ?! Túi của tôi, còn chiếc nhẫn kim cương lớn như trừng bồ câu này nữa, có thấy không? Có thấy hay không?! đừng nói là cả đời, cho dù là có tới mười đời cũng chưa chắc kiếm được!”
“Lý Vận, cô có chắc, chiếc túi Hermes kia của cô là hàng thật hay không? Chiếc nhẫn kim cương lớn như trừng bồ câu là thật sao? Cô thật sự cho rằng ông Tiền kia sẽ tiêu tiền cho người như cô hay sao?!” Diệp Kiều bước ra khỏi chỗ tối, cất tiếng mỉa mai đầy ẩn ý. Lời cô nói chính là sự thật, chiếc nhẫn rồi cả túi xách của Lý Vận, đều là đồ giả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play