“Trăn Trăn đương nhiên là con gái của anh!”. Tần Lan nói như c.h.é.m đinh chặt sắt, cho dù chột dạ muốn c.h.ế.t cũng ép mình phải bình tĩnh.
“Diệp Thành, đưa các em con ra ngoài chơi đi, Trăn Trăn và Kiều Kiều ở lại!”. Bà cô lớn ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề, cái chuyện gièm pha này càng ít người biết càng tốt, chỉ có thể đóng cửa lại nói trong nhà. Quá xấu hổ, cũng quá mất mặt, đây chính là nhà họ Diệp đó! Danh môn vọng tộc, chuyện bê bối này mà truyền ra ngoài thì mặt mũi của họ còn biết để vào đâu!
“Thưa các vị trưởng bối, cho con nói rõ, mất lòng trước được lòng sau, không quan tâm xảy ra chuyện gì, cũng không được bắt nạt em gái Diệp Kiều của con!”. Diệp Thành nghiêm túc nói, sợ Diệp Kiều chịu thiệt.
Tần Dương cũng thức thời đi ra ngoài.
“Bảy năm trước tôi và Diệp Kiều đã đi giám định người thân rồi, nó là con gái của tôi! Bây giờ, có thể chứng minh nó và Trăn Trăn không phải chị em ruột! Vậy thì, rốt cuộc ai không phải là con tôi?”. Diệp Thắng Huân phản bác một cách giễu cợt, người đàn ông luôn bình tĩnh tự kiềm chế, trước nay đều chú trọng đại cục, giờ đây nào có quan tâm đến những điều đó nữa!
Ông ta phẫn nộ, chỉ cảm thấy mình ngu xuẩn, bị Tần Lan lừa nhiều năm như vậy!
“Sao có thể có chuyện đó?! Tần Lan! Cô quả thật khiến tôi mở rộng tầm mắt đấy! Nhà họ Diệp chúng tôi, đã, đã nuôi con hoang hơn mười năm à!”. Cô lớn của Diệp Kiều đứng lên, tức giận đến mức đôi môi run rẩy, mất đi cô cháu gái mà bình thường bà ta yêu thương nhất rồi.
“Chị cả! Nói mà không có bằng chứng, chị cũng nghĩ em như vậy à?!”. Tần Lan vẫn còn diễn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT