Buổi tối Diệp Thắng Huân tới, điều khiến Diệp Kiều bất ngờ là công chúa nhỏ Diệp Trăn Trăn thế mà cũng đi theo, còn đem theo quần áo và đồ dùng cá nhân nữa!
“Trăn Trăn thi không tốt, sợ bị mẹ đánh, muốn ở lại đây vài ngày. Kiều Kiều, con không có ý kiến gì chứ? Nếu con mất hứng, cha sẽ đưa con bé đi!”. Trong phòng khách chỉ có hai cha con họ ngồi đối diện trên ghế salon.
Lão tham mưu trưởng ra ngoài đi dạo rồi, ông cụ vẫn chưa thoát ra khỏi sự vui mừng, lại đi khoe khoang với các cụ già khác rồi.
“Tôi có thành kiến! Ông vẫn nên đưa nó đi đi! Tôi bận rộn nhiều việc, không rảnh để chơi mấy trò vặt vãnh với nó!”. Diệp Kiều nói rất không khách sáo.
Cô sẽ không tin rằng Diệp Trăn Trăn có thể chung sống hòa bình với cô trong đại viện, con bé đó bây giờ không biết đang ghen ghét cô nhường nào đâu!
Diệp Thắng Huân nhướn mày, cẩn thận liếc nhìn Diệp Kiều, con nhóc này rốt cuộc giống ai nhỉ? Tính tình không giống mẹ nó, mẹ nó dịu dàng như nước cơ.
“Được!”. Ông ta nào có mặt mũi để phản đối.
“Kiều Kiều, chúc mừng con! Đề tên bảng vàng!”. Diệp Thắng Huân búng tàn thuốc một cái, nhìn cô, nói từ trong thâm tâm: “Cha thật sự rất vui mừng, mẹ con ở trên thiên đường chắc cũng rất tự hào vì con, ước mơ lớn nhất của cô ấy năm đó là có thể trở về thành phố, đến trường, tham gia tuyển sinh đại học”.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT