Trải qua chuyện ở vách núi, Lục Tiểu Vũ cảm giác mình được ba anh đẹp trai bảo vệ như bảo vật quốc gia!
Tiểu Bạch Thái đương nhiên không cần phải nói, càng cưng chiều cô hơn trước kia, miệng của Tiểu Mộc Đầu cũng không ti tiện nữa, ngay cả Lục Tiểu Cổn – kẻ lúc bé qua sông còn muốn cõng cô – cũng thỉnh thoảng quan tâm mà liếc nhìn cô một cái!
“Tôi đoán ra khỏi ngọn núi này là chúng ta chắc chắn sẽ được tự do, nếu không thì…sao Lục đại ma vương không đón Tiểu Vũ đi đi?”. Thấy rốt cuộc cũng ra khỏi rừng sâu núi thẳm rồi, Tiểu Mộc Đầu phân tích.
“Nói nghe cũng có lý lắm!”. Tiểu Bạch Thái tiếp lời.
“Chỉ cần anh đây được tự do, cho dù bảo anh đi bộ về thành phố, anh cũng sẵn lòng! Không đúng, anh đây hoa gặp hoa nở, xe gặp xe chở, sao có thể đi bộ về được chứ?!”. Tiểu Mộc Đầu lại nói.
“Tiểu Mộc Đầu, cậu nên ngắm nghía lại trong gương xem bây giờ mình đã thành bộ dạng gì rồi đi!!”. Lục Tiểu Vũ nhìn cái đầu bù xù như cái ổ gà của Tiểu Mộc Đầu, dội cho cậu một chậu nước lạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT