Khương Dao Dao đứng một bên nhìn thấy cảnh này liền thấp giọng nói, “Dương Dương sao lại cùng loại người này thân thiết như thế…”
Cô cũng không phải muốn ở trước mặt Lục Tiểu Cổn nói xấu gì Lâm Dương mà chỉ muốn thể hiện mình là cô gái ngoan thôi, bất quá bộ dáng Lục Tiểu Cổn vẫn lạnh lùng như cũ không nhìn cô lấy một cái.
A Nam là nghiêm túc nói.
Tuy rằng mấy năm không gặp, nhưng những ký úc của Lâm Dương rỏ như mới ngày hôm qua, anh thực sự đau lòng thay cô gái lúc nhỏ được người thân yêu thương, trong mắt đám con trai hoang dã bọn họ cô như công chúa nhỏ, cô nên được bảo vệ và yêu thương.
“Anh A Nam, anh vẫn nên lo cho mình trước đi, đừng sống những ngày lăn lộn nữa, em sống rất tốt” Lâm Dương trừng mắt nhìn anh nói, không chú ý đến ánh mắt sắt nhọn của Cổn gia đang đứng đó, cô cho rằng anh đang đợi bạn gái của mình.
Hai người vừa đi vừa nói đã đi đến cổng, Khương Dao Dao lập tức đi lên phía trước, thân mật nắm lấy cánh tay cô, “Dương Dương, sao muộn như thế này em mới về?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT