Họ đều là những anh hùng chống tội phạm ma túy, trên bia mộ tên cũng không có chỉ ghi là mộ của liệt sĩ thôi.
Lâm Dương khôm lưng xuống đặt lên đó bó hoa, sau đó đừng thẳng dậy nghiên người làm lễ với bọn họ, đôi nam nữ mặc quần áo bình thường đứng cách đó không xa.
Con của liệt sĩ an toàn là rất quan trọng, họ không chắc có tội phạm ma túy nào ẩn nấp ở đây để báo thù người nhà của liệt sĩ hay không, đây cũng là nguyên nhân mà hơn mười năm nay Lâm Dương chưa từng quay về đây bái tế cha mẹ.
Lâm Dương đứng trước mộ cha mẹ không khóc mà chỉ cười cười nói, “Cha, mẹ, những năm này con sống rất tốt, có ăn có mặc có chổ ở, còn sống cuộc sống của tiểu công chúa như khi hai người còn trên đời vậy, ông đối xử với con còn tốt hơn cả cháu gái của mình nữa, con còn sợ cháu gái của ông ấy ghen nữa. Khai giảng là con học năm cuối cấp hai rời, thành tích rất tốt, con cố gắng năm sau sẽ thi đổ vào trường cấp ba tốt nhất.”
Lúc nói tay cô nhẹ nhành lau lau trên bia mộ.
Trong nghĩa trang trang nghiêm, trên đầu quạ kêu ầm ĩ, một thân hình cao lớn đứng sừng sững ở sau cây tùng cách đó không xa luôn nhìn về phía cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play