Ấn tượng của Đường Thiếu Đình với cha mình chỉ dùng hai chữ có thể hình dung được, đó chính là: Khốn nạn!
Người mà anh đã không gặp trong hai mươi sáu năm đứng quay lưng về phía anh, chắp tay đứng trên bãi biển, lưng có hơi còng.
Giữa ngón tay của Đường Thiếu Đình kẹp t.h.u.ố.c lá đi về phía người kia, trong ánh mắt không có gì ngoài khinh thường. Nếu không vì câu nói kia của ông thì anh sẽ không tới nói một câu nào với ông!
"Bị bệnh nặng? Cần ghép nội tạng nên tìm tôi hiến cho ông?" Đường Thiếu Đình đứng sóng vai với ông cách ông mấy bước chân, trong miệng ngậm thuốc lá, cất giọng nói.
Lời nói đầy châm chọc!
Đường Quý Sơn siết c.h.ặ.t t.a.y xoay người nhìn về phía Đường Thiếu Đình kiêu ngạo không gì trói buộc, trong mắt hoàn toàn không coi ông là cha đứng cách đó không xa, "Đúng là cha bị bệnh nặng không ở thế gian lâu nữa, bị ung thu giai đoạn cuối không chữa được! Lần này con vui chưa?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play