Lục Bắc Kiêu tò mò hỏi, sao cô biết Dạ Thất, Diệp Kiều nói, lúc trước có vài ngày là cô có ý thức.
Dạ Thất quay đầu lại nhìn Diệp Kiều đã tỉnh lại và như người bình thường: “Mẹ nuôi! Con là Dạ Thất! Con là em trai Lục Tiểu Vũ mới nhận, cho nên, con gọi mẹ là mẹ nuôi!”
Sợ cô nghi ngờ, cậu không thể làm gì khác hơn là giải thích như vậy, cũng chỉ đành gọi cô là “mẹ nuôi”.
Cậu biết, ký ức kiếp trước của cô đã không còn, càng không nhớ chuyện của kiếp trước trước nữa!
“Tôi còn biết, là cậu đã cứu tôi!”. Diệp Kiều nói với vẻ mặt ôn hòa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play