Khi đó, Lục Bắc Kiêu vừa kết thúc cuộc họp ở quân khu, sau trận động đất lớn, quân khu liền điều động binh lính đến khu vực xảy ra động đất để cứu trợ nhân dân.
“Thằng nhóc khốn khiếp, Diệp Kiều Kiều là để cậu gọi sao?!” Lục Bắc Kiêu nhướng mày, trách mắng Lục Bắc Trì, tuy nhiên, nghe thấy giọng nói lanh lảnh của cậu ta, anh đã yên tâm, lúc nãy gọi điện cho cậu nhưng mãi không liên lạc được.
Lục Bắc Trì đã ra khỏi vùng núi sâu và đang ở một thị trấn không bị ảnh hưởng nghiêm trọng bởi thảm họa. Cậu đã 31 tuổi nhưng vẫn là lão quang côn*, không vội kết hôn, cũng không có một cô bạn gái ổn định, tính tình vẫn giống như thời cậu mười mấy tuổi, một đứa trẻ lớn xác!
[*Lão quang côn: chỉ người đàn ông lớn tuổi vẫn chưa có vợ]
“Đại ca, từ lúc anh và chị ấy chưa ở bên nhau, em đã gọi chị ấy như vậy rồi!” Lục Bắc Trì kháng nghị, mặc dù nói lời này cậu cảm thấy hình như bản thân tự tìm đường chết, nhưng sự thật là như thế!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play