Khương Cẩn lùi lại hai bước, đứng bên cạnh hiệu trưởng Lý, bình tĩnh để ông ấy phát huy vai trò của mình trong tình huống này.
Giả Tinh vô cùng tức giận, cô ấy trừng mắt nhìn về phía trước, không vui mà lên tiếng: “Đúng là vừa ăn cắp vừa la làng, cậu còn mặt mũi đổ hết lên đầu tôi, thật quá đáng mà!”  
Bạch Tú Châu cũng nhìn Tiêu Phân Phương với ánh mắt của kẻ bị phản bội, kinh ngạc nói: “Tôi coi cậu là bạn tốt, vậy mà cậu lại đối xử với tôi như thế này? Cậu quá tệ bạc!”  
Nghe những lời này, sắc mặt Tiêu Phân Phương lập tức trở nên vô cùng khó coi.  
Cô ta nghĩ thầm, con ngốc này nói vậy chẳng phải khiến mọi người hiểu lầm cô ta là kẻ vong ân bội nghĩa hay sao?  
Sắc mặt Tiêu Phân Phương tái xanh, cô ta cố gắng biện minh: “Hôm qua cậu không cho tôi mượn điện thoại, tôi chỉ định đùa với cậu một chút thôi mà…”  
Nhìn biểu cảm kinh ngạc của các bạn học và ánh mắt như nhìn thấu mọi việc của thầy cô, Tiêu Phân Phương hoàn toàn sụp đổ. Cô ta ngồi phịch xuống đất, cúi đầu khóc thút thít không ngừng, miệng lặp đi lặp lại: “Xin lỗi, tôi sai rồi, tôi không cố ý…”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play