Phía sau nhà Ngô Hiểu Ba không có nhà dân, nhưng lại có một con suối nhỏ trong veo. Nước suối chỉ ngập đến bắp chân, trong đó có mấy con cá nhỏ, tôm, ốc, và vỏ sò, rất được lũ trẻ trong làng yêu thích. Dù không bắt được cá hay tôm, thì chơi nước thôi cũng đã vui rồi.
Khương Cẩn ngẫm nghĩ một lúc, nhớ tới hôm qua thằng bé suýt bị ngã nước, nghĩ rằng hôm nay đi chơi nước cũng không phải là điều xấu. Cô bèn dặn dò vài câu theo bản năng: "Đừng đi vào chỗ cỏ mọc um tùm, cũng đừng nghịch ngợm quá."
Trẻ con ở quê thường mạnh khoẻ và được “*trời sinh voi, sinh cỏ”, nhưng Khương Lỗi và bọn nhỏ thực sự quá nghịch ngợm, gan lại lớn, thậm chí còn dám bắt rắn nước dọa bạn bè. Mặc dù bị bố đánh cho một trận, nhưng chuyện đó vẫn khiến cô đến giờ vẫn còn ám ảnh.
*Trời sinh voi, sinh cỏ: Tục ngữ ý nói cha mẹ chỉ cần sinh con cái, còn lại con sẽ phát triển, trưởng thành theo tự nhiên mà không cần nuôi dạy tốn kém.
Khương Lỗi và hai đứa trẻ kia đồng thanh đáp lời, rồi khoác vai nhau rời đi.
Khương Cẩn vừa dọn dẹp bát đũa vừa giục Nghê Hình: "Hôm qua anh ngủ không ngon, giờ đi ngủ một lát đi."
Nghê Hình vốn tưởng sau chuyện Khương Lỗi đùa gán ghép cô cho anh, cô sẽ ngại ngùng khi đối mặt với anh. Nhưng thấy cô như không có chuyện gì, còn thản nhiên đuổi khéo anh, trong lòng anh bỗng cảm thấy không thoải mái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT