Có lẽ, vì trước đó Khương Cẩn vừa vận động nhiều nên khi đến bệnh viện, kết quả đo nhiệt độ của cô không cao lắm. Bác sĩ trực ban kê cho cô một ít thuốc và dặn cô về nhà uống nhiều nước ấm.
Vương Ái Hoa lại chở con gái về bằng xe đạp. Mặc dù lúc này bà chẳng muốn gặp Khương Vệ Dân một chút nào, nhưng chỉ có mình bà là người giữ chìa khóa tiệm quần áo nam. Thế nên, bà đành làm mặt lạnh dẫn con gái quay về cửa hàng.
Vừa bước vào, bà thấy bên trong có một người phụ nữ trông khá quen đang lựa quần áo. Trong khi đó, Khương Vệ Dân thì đờ đẫn ngồi phía sau quầy thu ngân với vẻ mặt ngơ ngẩn.
Nhìn thấy cảnh này, Vương Ái Hoa tức đến mức muốn nổ tung. Bà cảm thấy bộ dạng đó của ông chẳng khác nào đang cố tình đuổi khách.
Thế là chỉ trong chớp mắt, bà đổi sang một gương mặt tươi cười, niềm nở tiến lên bắt chuyện với người khách ấy: “Chào chị, lâu lắm rồi không thấy chị ghé qua nhỉ? Tóc chị uốn đẹp quá!”
“Thật không?” Người phụ nữ ấy trạc tuổi ba mươi, toàn thân toát lên vẻ quyến rũ. Bà ấy đưa tay vuốt nhẹ mái tóc. Có lẽ lời khen của Vương Ái Hoa đã nói đúng ý mình nên bà ấy tỏ ra rất vui vẻ: “Gần đây tôi có bạn trai mới nên làm lại tóc một chút. Chẳng phải người ta hay nói ‘bắt đầu lại từ mái tóc’ sao?”
Vương Ái Hoa lần đầu nghe thấy câu nói này. Bà cảm thấy cũng có lý, liền gật gù hưởng ứng: “Đúng thế, chị nói quá đúng!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT