Thân hình Tiêu Cửu Từ cứng đờ, quay đầu nhìn lại.
Trong nháy mắt khi hắn nhìn rõ Kiều Hàm, đồng tử co rụt lại.
Lúc này Kiều Hàm một đầu tóc dài rối tung như hòa vào bóng đêm, mặc nội y, khoác ngoại y, như thể vừa mới rời giường đi ra ngoài, trong chốc lát đã quay trở lại.
Vừa nhìn thấy Lương Viên Quân nằm trên giường Kiều Hàm, còn cầm dây cột tóc cũng đã đủ... Hiện tại lại nhìn bộ dáng của Kiều Hàm, Tiêu Cửu Từ chỉ cảm thấy chỗ nào cũng không đúng, trong lồng ngực tràn ngập cảm xúc xa lạ, dường như máu cả người lưu thông không thoải mái.
Ánh mắt Tiêu Cửu Từ có chút đăm đăm, hầu kết lăn lộn vài cái, mới chậm rãi mở miệng, ngữ điệu trầm thấp, giọng nói lại nghe không rõ ràng.
“Sao lại thế này?”
Tuy rằng chỉ là một câu nghi vấn bình thường, chỉ có bốn chữ, hẳn là hỏi tình huống bên trong, nhưng không hiểu sao Kiều Hàm lại cảm thấy một trận hàn khí nghênh diện đánh tới, ngẩng đầu nhìn kỹ, ánh mắt Tiêu Cửu Từ đứng trong cửa như ngưng sương. Không đúng nam chính đại nhân vẫn luôn dịu dàng ôn hòa, nhất định là bóng đêm quá dày, nhìn lầm thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play