Lại nhìn tạo hình ăn ngấu nghiến của Lương Viên Quân, thật đồng tình với nguyên thân, sợ là nguyên thân cũng chưa từng thất lễ như vậy bao giờ.
Chẳng qua nhìn Lương Viên Quân ăn cơm cũng là một loại hưởng thụ, cảm giác như muốn cảm tạ có mỹ thực, ăn cơm với nàng có thể kích phát cơn thèm ăn của người ta, hận không thể ăn thêm một chén cơm nữa.
Lương Viên Quân như tiểu hài tử vừa ra đời chưa từng thấy bộ mặt thành phố, nhìn cái gì cũng hiếm lạ, đã tới trấn trên nhiều lần nhưng lần nào cũng nhảy nhót chạy khắp nơi.
Hiện tại Kiều Hàm cũng hoàn toàn buông xuống cảm giác nổi da gà với Lương Viên Quân, coi như người thường, thậm chí là đối đãi như tiểu cô nương.
Chỉ là vẫn không chịu được bị gọi là phu quân, người khác hiểu lầm thì làm sao, đặc biệt là lúc y không đồng ý để Lương Viên Quân tùy hứng thì Lương Viên Quân sẽ bắt đầu làm nũng, người khác đều sẽ dùng ánh mắt ‘nam nhân này không tốt, hòa ly đi’ nhìn bọn họ.
Hôm nay vừa ăn cơm xong, đã có người đứng trước mặt bọn họ, gọi Bạch Kha về Hồng Quang Môn, hình như có đệ tử thân truyền bị thương nặng, nhờ nàng vội về một chuyến.
Kiều Hàm và Lương Viên Quân cũng theo trở về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT