Kiều Hàm càng trợn mắt há mồm, nghĩ tới Đoạn Uân ác liệt bao nhiêu, không ngờ lại tới mức này.
“Thật quá đáng, y tu sao có thể đơn độc hành động bên trong được.” Đặng Lợi Minh sốt ruột nói: “Bạch sư tỷ là người tốt! Mau đi tìm... tìm người Hồng Quang Môn tới cứu người.”
“Tàng Thành Lâm không thể ngựa kiếm bay ra từ bên trong, chỉ có thể tự mình đi ra, phải xem vận may của nàng, cũng quá xui xẻo.” Thịnh Giác nhíu mày nói: “Tu chân giới ỷ thế hiếp người, thật là... ghê tởm.”
Hai người vừa nói xong đã thấy kiếm quang bên cạnh chợt lóe, không đợi hai người phản ứng đã thấy Kiều Hàm trực tiếp ngự kiếm bay vào, bay theo hướng Bạch Kha biến mất vừa rồi.
Hai người kinh hãi kêu. “Kiều đạo hữu, ngươi làm gì vậy!”
Làm gì! Đương nhiên là cứu tấu tử được đề cử của ta rồi!!!
Nói giỡn à, đó chính là Bạch Kha đó! Là tiểu y tiên còn chưa bị tên ngựa giống Tần Tu Trọng nhặt được của hời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT