Tay khẽ nâng tự nhiên buông xuống, Tiêu Cửu Từ thậm chí còn không ý thức được thân thể mình có hành động như vậy, chỉ đối mặt với gương mặt nhớ nhung nóng cháy của Kiều Hàm, lộ ra ý cười chân thành. “Ừ, xin lỗi, về trễ rồi.”
Tiêu Cửu Từ nhìn lướt qua y, có hơi ngoài ý muốn: “Ngươi sao lại mỏi mệt thế.”
Sắc mặt Kiều Hàm đúng là như hắn nói, cười nói: “Bởi vì nhàm chán nên vẫn luôn tu luyện.”
“Thế cũng phải chú ý nghỉ ngơi, thần hồn cần giấc ngủ tẩm bổ.” Tiêu Cửu Từ nói, như đối thoại hàng ngày, hàn huyên quan tâm giữa sư huynh đệ.
“Ta biết rồi, chuyện của ngươi làm thế nào rồi?” Kiều Hàm đi theo hỏi.
Tiêu Cửu Từ gật đầu. “Làm tốt rồi, đi thôi, đã trễ thế này rồi, về nghỉ ngơi đi.”
Kiều Hàm đang định đi theo Tiêu Cửu Từ chuyển hướng đi, đột nhiên nhớ tới cái gì, lập tức nói: “Sư huynh, ngươi có vội ngủ luôn không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT