Kiều Hàm nghe lời này thì thở dài nhẹ nhõm, Tiêu Cửu Từ cố tình giúp y che giấu cho thấy hành vi tối qua của mình cũng không làm cho đối phương quá bối rối, may mắn, may mắn.
Đang định nói gì đó với Tiêu Cửu Từ, Kiều Hàm theo thói quen nghiêng người lại, đối mặt với Tiêu Cửu Từ, tư thái như vậy giống như cố ý ghé sát vào người nào đó.
Tiêu Cửu Từ có thể cảm nhận được hô hấp của Kiều Hàm truyền đến, đột ngột đứng lên, nói: “Cũng không còn sớm nữa, ta đi chuẩn bị đồ ăn sáng cho mọi người.”
Kiều Hàm lập tức muốn đi theo, đứng lên nói: “Ta giúp ngươi.”
Tiêu Cửu Từ liếc nhìn Kiều Hàm một cái, nói: “Không cần, rất đơn giản, một mình ta cũng được, ngươi chăm sóc khách đi.” Nói xong không đợi Kiều Hàm trả lời đã rời đi.
Kiều Hàm cũng không nghĩ nhiều, vừa quay đầu lại thấy Lục Truy đang ngồi cười một bên, nói thế nào nhỉ, tươi cười kia có chút vui sướng khi người gặp họa.
“Được rồi, ta đi gọi người rời giường.” Lục Truy đứng dậy nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play