Tiêu Cửu Từ đưa Kiều Hàm đi nhận một vòng đồ vật của đệ tử thân truyền, đi một chuyến tới các nơi, giải thích từ chuyện lớn tới chuyện nhỏ những việc đệ tử tông môn làm hằng ngày, kỳ thật Kiều Hàm ở đây lâu như vậy, đại khái đều đã biết rõ, nhưng Tiêu Cửu Từ vẫn cẩn thận nghiêm túc chứng thực cho thân phận đại sư huynh của hắn.
Kiều Hàm cũng không thấy chán, thanh âm Tiêu Cửu Từ giống như nước chảy róc rách , nhẹ nhàng chảy xuôi phía trước, làm người ta cảm thấy yên bình thoải mái.
“Có nghe không?” Tiêu Cửu Từ đột nhiên hỏi.
Đại khái là biểu tình của Kiều Hàm quá hưởng thụ làm Tiêu Cửu Từ cảm thấy căn bản là đối phương không nghe nhưng trên mặt cũng không bực, chỉ nhắc nhở một tiếng.
Kiều Hàm ôm đồ, lập tức đáp lại, nói: “Có, ta đang suy nghĩ, vận may của ta khá tốt, trực tiếp thăng lên Trúc Cơ trong bí cảnh, nếu không còn phải cùng mọi người lên lớp học cơ sở.”
Sau khi lên Trúc Cơ có thể tự mình tu luyện, được sư phụ tự mình dạy dỗ, không cần cùng đi học với đệ tử nội môn mới tới, cũng tránh một ít phiền toái.
“Không muốn quen biết thêm bằng hữu cùng thế hệ sao? Thịnh Giác kia cũng chưa nhập môn...” Tiêu Cửu Từ mở miệng hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play