“Cảm ơn Kiều đại ca!”
Bị chó liếm gì đó, Kiều Hàm hơi hoảng hốt, dường như nhớ tới cảnh cáo nào đó, bản năng trốn đi, cho nên chỉ bị liếm tới gương mặt.
Không hiểu sao Kiều Hàm lại hơi run lên, nghe được tiếng nhánh cây bị dẫm gãy, ngẩng đầu nhìn qua, thấy Tiêu Cửu Từ đang đứng dưới ánh trăng bóng cây âm u, chỉ là mặt bị bóng che khuất hơn nửa, không nhìn rõ biểu tình của hắn.
“Sư huynh?”
“Ừ, nói xong rồi sao? Nên trở về nghỉ ngơi.”
Đại não Kiều Hàm chạy chậm trong chớp mắt, nhưng thấy nam chính đại nhân đột nhiên xoay người đi, bản năng nói một tiếng với Lang San, vội theo sau.
Dọc đường đi, người nào đó cũng không nói câu nào với y.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT