Bởi vì đã biết quan hệ cẩu thả của hai người, cho nên Kiều Hàm khi nhìn tới hai người thường vô thức đưa tầm mắt liên kết với nhau. Phỏng chừng trong lòng bọn họ đang trải qua tiết mục cắt không đứt, gỡ càng rối hơn, nhưng không biết những khó khăn đó của bọn họ đều dừng trong mắt Ngụy Nghiên, như nhìn vai hề che lấp đầy sứt sẹo.
Vừa nghe chuyện lang thiếu niên, bộ dáng Lâm Đệ như bị đả kích lớn, tủi thân nhìn về phía Ngụy Nghiên nói: “Sư thúc gọi chúng ta tới, chính là vì cái này? Sư thúc dù ngươi không thích ta, cũng không thể như thế...”
Cứ như thể lại là Ngụy Nghiên bắt nạt nàng ta. Những người khác cũng phóng ánh mắt đầy lửa giận tới Ngụy Nghiên.
“Thật đúng là suy bụng ta ra bụng người, sao nào? Vừa có chuyện không tốt là đã nghĩ tới sư thúc ngươi, chẳng qua là rất đáng tiếc, bây giờ là sư huynh đệ ta tìm các ngươi tới đây. Có phải rất đáng tiếc hay không, lần này người xấu không phải sư thúc ngươi?” Kiều Hàm mỉm cười nói xong, còn không có ý tốt chớp chớp mắt với mọi người.
Mới đầu đối với Lâm Đệ, Kiều Hàm vẫn thu lại chút, dù sao cũng không quen biết, đối phương cũng không phải xấu xa công khai, nhưng hiện tại sao, 40 cây đao to của y không thu lại được. Nếu đối phương ngoan ngoãn, không chậm trễ chính sự, thì Kiều Hàm cũng học Tiêu Cửu Từ làm người đứng xem, nhưng đối phương cố tình không làm người thì cũng đừng trách y.
“Ta không phải...” Lâm Đệ như bị nghẹn lại, vội nói.
“Ta không phải, ta không có, các ngươi oan uổng ta.” Kiều Hàm không kiên nhẫn cắt ngang, trực tiếp giúp đối phương kết lại màn biểu diễn, thuận tiện còn hát một làn điệu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT