Bởi vì hoàn toàn không hiểu gì về chuyện này, cho nên bị đối phương lòng đầy căm phẫn nói như vậy, dù nội tâm Kiều Hàm không phục cũng không có cách nào nói có sách mách có chứng đáp lại.
Đại khái là âm thanh quá ồn ào, Lâm Đệ trên giường cuối cùng vẫn bị đánh thức.
“Mọi người... mọi người đừng nói nữa!” Lâm Đệ miễn cưỡng đứng dậy, đệ tử ở gần lập tức ghé sát lại khẩn trương nâng người dậy.
Đôi mắt ngập nước, đuôi mắt đỏ bừng, mày liễu nhăn lại làm Lâm Đệ nhìn càng nhu nhược đáng thương. “Các sư huynh, các ngươi sao có thể ở trước mặt khách nhân nói sư thúc như vậy, huống chi sư thúc... sư thúc chuẩn bị thành sư nương chúng ta, các ngươi như vậy thật sự là quá thất lễ! Còn có vì sao các ngươi không đi tìm sư thúc, sao đều ở trong môn phái như vậy, còn năm ngày nữa là hôn lễ, các ngươi như vậy làm thế nào giải thích với sư phụ đây, chẳng lẽ chờ khách khứa đều tới nhìn Tam Thanh Kiếm Phái chúng ta mất mặt sao?”
Lâm Đệ càng nói càng như muốn khóc, mấy nam nhân xung quanh nháy mắt loạn thành một đoàn, vội đi dỗ người.
Nhưng nàng nhịn không khóc, đứng dậy hành lễ xin lỗi với nhóm người Kiều Hàm. Bạch y che lại thân hình gầy yếu, nhìn qua như đón gió mà đến.
Thái độ thành khẩn kia làm cho địch ý của Lục Tương Tương và Bạch Nhung đều tan đi, lập tức xấu hổ không biết làm sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT