Tiêu Cửu Từ duỗi tay kéo Kiều Hàm về phía sau, tránh cho đứng quá gần Hồn Nguyên Thụ.
Kiều Hàm thì lại dại ra một chút, trước đó trong đầu y nghe được thanh âm của Hồn Nguyên Thụ, nhưng lúc này mọi người đều nghe thấy được.
“Có phải nó vừa mới nấc cụt không?” Nguyên Hội ngạc nhiên đi lên nói: “Đây là Hồn Nguyên Thụ?”
Sau một tiếng nấc cụt, Hồn Nguyên Thụ dần phát ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt, sau đó nhánh cây lớn lên, lần đầu sinh ra một mầm xanh non, giống như xuân về sống lại, linh thực khác trong đình viện cũng chịu ảnh hưởng, liên tiếp tuôn ra linh quang mộc hệ, chỉ một thoáng mà trong đình viện đã tràn ngập lượng lớn linh khí mộc hệ, chờ khi linh quang tan đi, linh thực bên trong đã trưởng thành một vòng, ngay cả phẩm chất của Tịnh Tuyết Triền Sương Liên cũng tăng lên, tản ra linh khí băng hệ cũng nồng đậm hơn.
“Sống lại?” Kiều Hàm kinh ngạc nhìn Hồn Nguyên Thụ, rõ ràng trước đó đút một linh phù cũng chỉ để nó khôi phục được một chút, khi đó Tưởng Doãn còn nói muốn làm nó sống lại thì cần linh lực bồi dưỡng hoặc là không ngừng đút cho nó linh thực cực phẩm, sao mới nuốt hai cái Thiên Nguyên Ấn đã sống lại rồi?
Bản thân Thiên Nguyên Ấn không phải chỉ có lượng nhỏ linh lực để bọn họ ra vào bí cảnh thôi sao?
“Nghe đồn Hồn Nguyên Thụ khi trưởng thành có thể đạt tới linh thụ Thiên giai, sẽ mở linh trí, không ngờ lại còn ăn vụng, còn có thể ăn no?” Bộ dáng Nguyên Hội như lần đầu thấy được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play