Tiêu Cửu Từ nhìn bộ dáng Kiều Hàm đắc ý, giơ tay sờ sờ đầu Kiều Hàm nói: “Năng lực có hạn, không thể thông cáo thiên hạ toàn bộ chân tướng, cái gọi là lấy đại cục làm trọng cũng phải cần suy tính, nhưng có bỏ tất có được, ngươi cảm thấy như vậy thế nào?”
Kiều Hàm quả thực vì người trước mắt sáng lấp lánh mà càng thêm mê muội. Thần tượng nam thần của y cũng quá lợi hại rồi.
Không thể phơi bày chân tướng đương nhiên cũng tiếc nuối nhưng cũng vì nguyên thân không thể công khai, cho nên mới làm người Bất Niệm Cung phải làm người câm ăn hoàng liên*.
Nếu phơi bày ra ánh sáng, tất cả mọi người đều biết nơi này có một bảo địa được ngàn năm tẩm bổ, dù biết lai lịch cả nó bất chính, đa phần mọi người vẫn sẽ không đồng ý để nó bị hủy đi, đó chính là Âm Huyền Địa trong lời đồn, là tồn tại sau này sẽ không xuất hiện nữa, không thể vì làm chủ cho người ngàn năm trước mà hủy diệt được.
Nhưng nếu không hủy diệt, những anh hùng đó làm sao có thể an giấc ngàn thu được.
Cho nên cũng chỉ có thể ‘người không biết không có tội’, dù sao Tu chân giới cũng không biết, chỉ biết than một tiếng, nên siêu độ cho các anh hùng uổng mạng. Tiêu Cửu Từ cũng đã làm xong. Những người khác muốn ngăn trở truy cứu cũng không còn kịp rồi.
Nhưng Kiều Hàm cũng biết dù là trong nguyên văn hay là hiện tại, Tiêu Cửu Từ cũng vì không thẹn với lòng mà trong vô hình đã đắc tội người khác, đặc biệt là Bất Niệm Cung, sau này nhằm vào mới mãnh liệt như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT